ghé trạm-thương lấy thẻ đọc sách

  • Cô đơn. Cô đơn vô cùng.

    Cô đơn. Cô đơn vô cùng.

    Quanh quẩn bên hông nhà là đám rắn chuông đang thì thầm với lòng đất, đám ve sầu đang rỉ tai nhau một mùa hạ đang đợi chờ phía bên kia dãy thuý vi đứng sừng sững như xác chết được dựng đứng trước làng người. Ban đêm, gió hú hét cùng tiếng cười khanh …tiếp tay

  • Đường đời và cái hiện thực dịu lành

    Đường đời và cái hiện thực dịu lành

    Bản lĩnh để trở về cũng là lòng dũng cảm đối diện với cái mới, cái hiện thực tối thượng luôn tạo ra vô vàn những gì mà chúng ta có thể mang ra để than vãn. Niềm hy vọng trong cõi chết tại vùng an toàn, sự an phận là một khát vọng sống …tiếp tay

  • Có duyên viết về “Chân cứng đá mềm”

    Có duyên viết về “Chân cứng đá mềm”

    Chân cứng đá mềm, có lẽ sớm hay muộn thì chúng ta cũng đều đã trải qua ít nhất một lần trong đời, từ những lần đôi chân bước đi mỏi mệt, lê thê trên con đường dài không thấy được hồi kết. Đi rồi lại đi, đủ rồi lại không đủ. Đời bế lên …tiếp tay

đánh tiếng..!!!

từ những bài viết nhỏ trên insta #notehomnay #tramthuong những bản thâu thanh từ hoài-vọng, mấy tay-viết gặp gỡ nhau tại TayNam [đầu-tay] hoàn toàn ngạc nhiên, hết lần này tới lần khác những điều dở hơi xuất hiện, người-kể-lể gom chúng tôi lại, không phải một nhóm, một đoàn hay tổ chức kỳ lân gì, mà để ấn định những điều cũ kỹ, những thoái trào, những lỗi thời, những kệch cỡm, lệch pha, khó sống khó thở… thành một cuộc văn hoá – phẩm cho bớt phần liên miên bất tuyệt nhưng vẫn luôn đủ cho tất cả,

góp mặt góp lời,

không mùa

buổi bình minh nọ, giữa bày biện bộn bề, tôi lười nhác thâu thập mấy mảnh ban mai, mấy hơi…

Biển trong mắt em

Mắt em cụp xuống, tiếng thở dài khe khẽ hắt ra lên ngực tôi. Hẳn là trong chính thời khắc…

Sau màn sương

“Em trong đầu tôi giống mấy toà nhà trong màn sương mù, đôi lúc ai đó tẩy đi, đôi lúc…

Gã biết rằng gã đã chết.

Chết trong mộng mơ, chết trong hiện thực. Gã tìm điều gì ở cái chết? Đối mặt với cái chết…

vài lời về Chùa Đàn-Nguyễn Tuân

về Nguyễn Tuân, ông là một nhân vật tôi mê từ ghế nhà trường, qua Ký sự sông Đà–một trích…

chờ đợi là điều lo lắm

chờ đợi là vô thức, chờ ngày mai tới, chờ một món quà, chờ một ngày đẹp trời, chờ một…

bếp lửa – một không khí Hà Nội

…cái không khí lạnh cắt của mùa đông, cái không khí thời trẻ trai trong Hồi ký của Phạm Duy,…

cũng thế thôi

cũng thế thôiphải cũng thế thôi___Đôi lúc, em nghĩ mình cũng có thể tự tử được, như nhân vật Tâm…

…những tuôn chảy của dòng suy nghĩ…

Đây là những tuôn chảy của dòng suy nghĩ. Dòng suy nghĩ không bị ngăn cấm bởi lời nói. Những…